NHỮNG CÂU CHUYỆN THI NGÂN HÀNG LÊN TINH THẦN NHẤT

Cộng đồng chia sẻ và đồng hành:
Telegram: http://ldp.to/Big4bank
Zalo: https://zalo.me/g/uxuiih579

Đây là câu chuyện về Phong, một học viên vô cùng đặc biệt mà mình được đồng hành. Phong biết đến mình qua YouTube và ngay lập tức quyết định tham gia mà không hề đắn đo hay đặt câu hỏi nào. Đúng nghĩa là một học viên "lowkey," Phong rất kín tiếng; ngay cả khi kết bạn trên Facebook hay Zalo, em cũng không để lộ mặt.
Tuy nhiên, điều khiến Phong thực sự nổi bật chính là tinh thần không bỏ cuộc và hành động không ngừng nghỉ. Bạn có thể hình dung, trong vòng một năm, Phong đã dũng cảm thi vào Big4 tới 8 lần, trong đó có tới 4 lần thi vào Vietcombank. Bạn có thể tưởng tượng không? Một năm, 8 lần thử sức với những kỳ thi căng thẳng, đầy áp lực. Nếu là bạn, liệu bạn có nản lòng không? Nhưng Phong thì khác, em kiên trì và không hề nản chí, luôn luôn áp dụng lời khuyên của mình: "Cứ chiến đến khi đậu."
Phong không chỉ là một học viên chăm chỉ mà còn là một best seller, khi đã giới thiệu cho mình rất nhiều học viên khác. Tinh thần bền bỉ của Phong cuối cùng cũng được đền đáp. Ở lần thứ tư thi Vietcombank, sự may mắn và nỗ lực của em đã kết hợp lại để mang lại thành công. Đó là khoảnh khắc mình và em cùng vỡ òa trong niềm vui và tự hào, một chiến thắng đáng nhớ sau bao nhiêu lần thử thách.
Câu chuyện của Phong không chỉ là về sự kiên trì mà còn là minh chứng cho tinh thần không bao giờ bỏ cuộc. Những thử thách, gian nan chỉ làm cho chiến thắng cuối cùng thêm phần ngọt ngào. Phong đã chứng minh rằng, với sự quyết tâm và hành động không ngừng, mọi giấc mơ đều có thể trở thành hiện thực.
Và từ đây, mình thường lấy câu chuyện của Phong làm chuẩn mực để truyền cảm hứng cho các học viên sau này. Mình luôn nhắc học viên rằng, nếu chưa thi đủ 8 lần thì hãy tiếp tục cố gắng đến khi đậu, vì mỗi lần thử thách chỉ làm bạn mạnh mẽ và gần hơn với thành công.
Đôi lúc em sẽ thấy mình cùng đường, đôi lúc sẽ thấy mình thất bại, thấy mất tự tin, cảm thấy có lỗi, cả thế giới như chống lại mình, mình làm việc gì cũng không đâu ra đâu. Nhưng em cứ tin đi, đến cuối đường rồi tự nhiên sẽ có lối đi, chạm đáy rồi cũng sẽ đi lên. Trân trọng những gì mình đang có, nỗ lực để đạt được điuè mình muốn thì anh tin rằng các em rồi cũng sẽ đi được con đường mình muốn thôi. Như bạn trên trải qua bao cảm xúc nhưng cuối cùng cũng đậu Vietcombank bạn muốn nên đừng vội từ bỏ khi em chưa thật sự nỗ lực và cho phép mình cơ hội thất bại nhé
Có nỗ lực, có thất bại thì em sẽ quý trọng những gì em đạt được, nhiều lúc em chưa đạt được điều em muốn là thời điểm chưa tới. Đúng thời điểm những nỗ lực của em sẽ không mất đi đâu. Nên những bạn đã thất bại, mất động lực hay mất niềm tin vào mình cứ cho mình thêm cơ hội. Đứng dậy lần nữa chiến tiếp nhé. Hy vọng sau thất bại đôi lần mấy em cũng đạt được mục tiêu.
Đây là số lần Ân trải qua rồi mới nếm quả ngot. Nên thất bại đôi ba lần đừng vội nản mấy em nhé. Rút kn cho mình, tin vào bản thân, chiến đến cùng rồi big4 cũng sẽ trong tầm tat mấy em thôi
Miễn sao đừng bỏ cuộc thì điều gì cũng có thể đến, hãy làm như thể đó là điều cuối cùng thì niềm vui có khi lại đến bất ngờ. 35 tuổi tưởng chừng như độ tuổi không thể nhưng vẫn có thể thì cớ sao mấy em trẻ hơn lại e ngại.
Đây là lời anh nói với bạn và cũng là cho mấy em, cứ chiến big4 đến khi chán, đừng sợ phải có quen biết này nọ. Ban đầu bạn cũng sợ nhưng rồi quả ngọt cũng đến. Nên cứ chơi tới cho anh nhé
Chúc mừng Tiên đậu Agr thôi mấy em ơi. Bất ngờ lun đến phút cuối. Sáng vừa nt em hoang mang quá về tương lai. Nghe mấy bạn thi chung nói có kết quả rồi, thấy im ru tưởng rớt. Suy nghĩ về nhân sinh các kiểu chuẩn bị trầm cảm. Ai ngờ chiều lại báo đậu. Xin vía thành công : ))).
Bạn nộp hồ sơ VCB nhưng không qua, không nản tiếp tục chiến tiếp AGR thế là mất cái này có cái khác bù vào. Cứ chiến đến cùng mấy em nhé.

Sáng sớm mà nhận thêm được tin vui. Post khoe mấy em để mấy em thêm động lực chiến Big4. Thất bại ban đầu chưa hẳn là hết, luôn có một điều bất ngờ mà sẽ đến với em vào lúc thích hợp nhất. Những nỗ lực, những gì em đã bỏ ra sẽ không mất đi vô ích đâu. Nên nếu đã muốn cứ làm, làm cho bằng được với hết khả năng của mình, cho dù không được thì bản thân cũng không tiếc.
Bạn không phải là học viên của anh, chỉ tự ôn thi và tự bản thân nỗ lực gấp nhiều lần. Nên đừng quá xem thường bản thân mình, bỏ mặc ngoài tai những lời tiêu cực. Cũng đừng thần thánh quá các khóa học, phải học mới đậu, mà cái quyết định vẫn là ở chính bản thân mấy em. Chiến big4 đến khi chán thì bỏ mấy em nhé : ))

Anh nhận rất nhiều email của mấy em đang làm SCB lo sợ không thi được big4, sợ không đậu big4. Nhưng cứ chiến hết mình đi em. Cứ làm tốt nhất mọi việc rồi những nỗ lực của em cũng sẽ được đền đáp thôi. Học viên anh cũng làm SCB, ban đầu cũng sợ, nhưng rồi thi mấy lượt cuối cùng kết quả tốt đẹp cũng đến. Nên mấy em cứ cho mình cơ hội nhé. Miễn sao em nổi bật gây được ấn tượng thì khi cần họ cũng sẽ gọi em thôi
Một chặn đường vượt khó của bạn để mấy em thêm động lực nhé
Học viên anh có kinh nghiệm agr cũng thi đến lần thứ 3 mới đậu vcb. Nhất quá tam. Thất bại không nản thì cuối cùng các nỗ lực của em sẽ ko bị phí hoài đâu. Cứ chiến đến khi chán thì thôi. Có KN cũng có thể rớt thì mấy em không KN còn lo gì. Chơi tới cho anh lun nhé
Chúc mừng cho bạn nhen mấy em. Một nỗ lực để đạt được kết quả mình muốn sau 3 lần thất bại. Cứ chiến đến khi chán mấy em nhé
Bố mẹ làm nông mà vẫn đậu. Thì mấy em còn sợ gì nữa mà ko chiến đến cùng
Mấy em thi Vietcombank cũng đừng quá lo sợ các bạn CTV đang làm ở trong đó, không phải chi nhánh nào cũng ưu tiên cho nội bộ đâu. Chỉ khi em nào các em CTV đó nổi bật và được lòng sếp thì điều ưu ái đó là hiển nhiên. Còn lại cơ hội vẫn chia đều cho cả mấy em bên ngoài thi và các bạn CTV. Anh lúc trước cũng có 1 em làm CTV nhưng cũng thi đến lần thứ 3, đến lần thứ 4 đồng hành cùng anh may mắn cuối cùng cũng đậu vào chính thức. Cũng có em làm 1- 2 năm CTV ở chi nhánh nhưng cũng chật vật không được chi nhânh ưu ái, cuối cùng thi qua chi nhánh Vietcombank khác mới vào chính thức. Nên việc của mấy em là cứ thi thôi. Tập trung hết mức, đừng nghe những lời tiêu cực. Em bên dưới cũng trải qua mấy phen với vào được VCB mặc dù đã là CTV . Nên nỗ lực làm tốt nhất mấy em nhé.
Với mấy em tuổi không còn nhỏ, có kinh nghiệm ngân hàng thì lúc thi Vietcombank có thể đổi qua QHKH thử nhé. Anh thấy cơ hội hơn vì gdv đa số dành cho mấy em trẻ là chính. Bên cạnh đó phỏng vấn mà bị sếp chửi hay bị sếp la mắng cũng chưa phải là chấm hết. Em học viên của anh lúc pv bị la quá chời mà cuối cùng học viên anh kể 2 em bị la nhiều nhất lại đậu nên cứ cho mình cơ hội và cứ tin vào bản thân mình. Làm mọi việc hết mức để không tiếc. Chúc mừng cho học viên của anh đậu VCB CN Hải Dương nhé. Có em làm được thì mấy em cũng vậy. Tập trung vào bản thân mình thôi.
Vào VCB sẽ có chút may mắn nhưng cũng phải cần sự nỗ lực và kiên trì vượt qua những lời nói bên ngoài, thất bại sẽ có nhưng cứ chiến đến khi nào chán thì kết quả cũng sẽ đến thôi. Như em hình dưới là một ví dụ. Nên mấy em cứ vững tin cho mình nhé. Còn thi hoài mà vẫn không đậu thì làm sao. Thì thôi làm cái khác em, ngân hàng không phải duy nhất mấy em nhé
Chia sẻ mà anh nghĩ sẽ cần thiết cho mấy em đang thất bại có thêm động lực. Anh cần thêm nhiêu bài như thế này gửi đến anh để thấy rằng đâu đó chỉ cần cố gắng thì kết quả tốt đẹp chắc chắn đến. Đời thì đen thui nhưng mình đừng đen là được : )))
======
Chào các bạn, mình là Nhi, 1 đứa con gái 25 tuổi, như bao bạn trẻ khác, ra trường mình làm luôn tại 1 ngân hàng TMCP đến giờ là 3 năm, yêu VCB từ ngày mới ra trường nên 3 năm ấy mình quyết tâm thi VCB và rớt 3 lần, 3 lần ấy là 3 lần mình bỏ lỡ cơ hội đến với VCB chỉ vì mình kém tiếng anh, điểm tiếng anh không đủ để cộng với nghiệp vụ qua vòng đầu tiên, mình đã rất buồn thậm chí rơi nước mắt nhiều là đằng khác, nếu điểm tiếng anh của mình chỉ cần cao hơn 1 chút thôi là rất có thể mình sẽ đỗ, mình chắc đến 90% bởi vì kinh nghiệm làm GDV của mình ổn, ngoại hình của mình cũng rất ổn so với những người khác. nói đến đây mình muốn khuyên mọi người, ôn luyện đề kinh tế thì có thể ôn được, nhưng tiếng anh nhất định phải học được để tối thiếu qua 50% nếu muốn đỗ nhé. 🙂
Vì đã 3 lần thi trượt nên lần thứ 4 nộp hồ sơ mình rất căng thẳng và áp lực, mình lo lắng vì tuổi mình ko còn trẻ, kiến thức thì không thể thi được ,so được với những người trẻ mới ra trường, nên mình đã không thi vị trí không kinh nghiệm nữa, đến những ngày cuối tháng 5, mình thay đổi không nộp chi nhánh tỉnh mình và nộp hồ sơ 1 chi nhánh dưới Hà Nội . Trước đó mình có xem 1 clip của anh Nguyên Big4bank, anh có động viên tinh thần các bạn trẻ, trong đó có 1 bạn đang làm 1 ngân hàng big 4 và đang chán nản với công việc của mình. Mình đã xem và nhớ từng câu anh nói trong clip và ghim vào trong tâm trí mình, trong page còn có chị Phấn Phấn luôn đồng hành cùng những ứng viên như mình và giúp đỡ, động viên mọi người, những lời của anh và chị đã tiếp thêm sức mạnh cho mình rất nhiều để mình trấn an tinh thần 1 cách tốt nhất đến với cuộc thi và được thông báo dự kiến trúng tuyển.
Dù đây chưa phải kết quả cuối cùng nhưng mình cũng rất mừng vì đã may mắn là người được chọn.🙂
Mình muốn chia sẻ cho mọi người 1 chút câu chuyện phỏng vấn hôm đó của mình, là 1 buổi chiều nắng nóng, hội đồng PV có lẽ PV khá nhiều ứng viên nên cuối ngày đến lượt mình cũng hơi mệt, lúc mình vào chào HDPV, mất khoảng gần 1 phút không thấy các anh chị nói gì, mình thấy hơi lo lắng nên đã tự giới thiệu bản thân, nói xong mình hơi choáng khi anh GD bật cười và nói: em nó 1 thôi 1 hồi hiểu biết về VCB nhiều thế, vậy em biết gì về VCB chi nhánh…., câu này mình hơi choáng vì mình có tìm hiểu trên mạng nhưng ko có thông tin gì cả, mình chưa biết nói gì, chỉ biết cười với các anh chị, nhưng chưa được bỏ qua, anh ngồi kế bên tiếp tục hỏi lại mình câu ấy, mình đành tl, mình có nói về các chỉ tiêu hoàn thành của chi nhánh, (thực ra câu trả lời mình tự nghĩ ra), sau đó, các anh chị hỏi lại mình giới thiệu về bản thân, thành phần gia đình. Những công việc mình phải làm bên ngân hàng kia, may mắn là vị trí GDV của mình bên kia việc gì cũng làm hết, cái gì cũng hạch toán hết, GDV nào cũng như nhau, phòng kế toán cũng chỉ có 2 vị trí GDV và KSV, ko có tư vấn, ko có hỗ trợ, ko có lễ tân, ko có bộ phận làm thẻ riêng hay sổ phụ riêng, làm cif khách hàng riêng hay các dịch vụ ngân hàng điện tử riêng…., mình làm cả thanh toán quốc tế nên cũng khá ok.mình may mắn được HD hỏi và trả lời khá nhiều, hát vài câu. Mình có ấn tượng nhất với câu hỏi trong những năm em làm GDV thì có việc gì em làm được cho chi nhánh mà em cảm thấy tự hào nhất, câu này mình nói hơi nhiều bởi có 1 việc là kỷ niệm của mình mà mình ko thể quên, đó là việc mọi người ở phòng mình mời chào 1 khách hàng vip gửi tiết kiệm của nơi khác mà ở gần chõ mình, mời rất nhiều nhưng khách hàng không đồng ý qua gửi, sau đó 1 vài lần mình có gặp khách hàng và nói chuyện chia sẻ với khách hàng thôi chứ không phải mời chào khách hàng gửi thì khách hàng lại tới và gửi cho mình. Đó là 1 việc rất đặc biệt thiên về tình cảm khiến mình nhớ tới nhiều nhất.
Mình là 1 đứa rất mất tinh thần mỗi khi đi phỏng vấn, nên kết quả thường ko được như mong mỏi vì mình hay bị run. Mình cũng mong mình sẽ thuận lợi sớm nhận việc, chứ mình quen cuộc sống ngân hàng tất bật với khách hàng rồi, dạo này nghỉ ở nhà mấy hôm lại đâm ra nghĩ nhiều chỉ lo lắng công việc, hic.:<
Mình viết những dòng này để hy vọng tất cả những ai cũng ước mơ vào VCB như mình sẽ có thêm sức mạnh và tinh thần vững vàng, tin mình đi, tinh thần tốt, kết quả của bạn sẽ luôn là tốt nhất có thể dù thế nào đi nữa, mình chúc cho tất cả những bạn có ước mơ đến với VCB đều sẽ sớm thực hiện được ước mơ nhé. 🤗
Tác giả: An Nhi

Mình biết anh Nguyên thông qua một đứa em đã thi đậu big4 thời gian gần đây. Nó kêu mình add vào group của a Nguyên. Mình không theo học khóa học của anh nhưng anh vẫn luôn chia sẻ những kinh nghiệm thi nghiệp vụ cũng như phỏng vấn rất tận tình. Và đặc biệt luôn khích lệ mọi người mọi lúc mọi nơi để mọi người có nhiều động lực hơn. Mình đã từng làm tín dụng tại một ngân hàng TMCP cũng hơn 6 năm. Rồi mình quyết tâm thi vào big 4. Thật sự lúc đó mình tự tin lắm, mình nghĩ với một người nhiều kinh nghiệm như mình sao mà rớt được. Và chắc ông trời biết điều đó nên đã dạy cho mình một bài học nhớ đời. Đó chính là chuỗi thất bại liên tiếp tại big4, có thể là kỷ lục nhất so với các bạn ở đây. Tổng cộng là 7 lần (3 lần BIDV; 3 lần VCB và 1 lần Viettin). Với Viettin thì mình fail sau khi thi nghiệp vụ. Còn BIDV và VCB đều chưa may mắn ở lần phỏng vấn. Sau 1,2 lần đầu, mình cảm thấy rất hụt hẫng, trong đầu luôn nghĩ tại sao, tại sao một người dày dặn kinh nghiệm như mình lại ko được chọn. Hội đồng tuyển dụng lựa chọn ứng viên trên tiêu chí nào, mình có không hoặc không có, mình khắc phục được hay không. Sau những thất bại lần đầu đó, mình vẫn quyết tâm làm lại. Rồi sau khi trải qua lần thứ 4, thứ 5 mình cũng hơi nãn lòng, kiểu rất sợ đi phỏng vấn nhưng cơ hội tiếp tục vẫn còn thì cớ gì mình lại từ bỏ chứ. Đặc biệt, nhờ những lời động viên của a Nguyên, mình cũng đã có thêm động lực. Mình chuẩn bị kỹ lưỡng hơn, nhờ anh chỉnh sửa cho mình những lỗi phỏng vấn và những điều cần trình bày để có thêm điểm cộng. Và một ngày đẹp trời, sau khi mình viết hết những câu hỏi có khả năng sẽ bị hỏi trong vòng phỏng vấn và chuẩn bị gửi cho a Nguyên chỉnh sửa, cho ý kiến giúp mình thì mình lại nhận được mail báo trúng tuyển đợt 2 Agribank. Mình thật sự vui mừng vì cuối cùng mọi cố gắng của mình đều là xứng đáng.

Sau tất cả, mình chỉ muốn nhắn nhủ với mọi người rằng, tất cả chúng ta đều có cơ hội như nhau. Sinh viên mới ra trường hay người có kinh nghiệm, tuổi trẻ hay 30 tuổi đều có có hội trở thành banker big4 nếu mọi người thật sự cố gắng. Và dù con đường có khó khăn đến đâu cũng sẽ là một bài học quý giá cho mỗi người chúng ta.

Nhân đây em cũng cảm ơn anh Nguyên, dù em không học khóa học của anh nhưng cảm ơn anh vì những chia sẻ cũng như động viên khích lệ tinh thần của anh. Em hy vọng sau này sẽ có cơ hội hợp tác và cùng anh xây dựng hệ sinh thái big4bank.

Tác giả: Phượng

Trước tiên, em xin gửi lời cảm ơn Anh Nguyên, người anh thân tình đối với chúng em mặc dù em chưa một lần gặp anh. Một người anh luôn nhiệt tình không ngại giúp đỡ người khác dù mình chưa bao giờ gặp mặt. Em hy vọng anh mãi gắn bó với Big4bank để có thể giúp đỡ nhiều bạn hơn nữa để các bạn có thể có cơ hội được trải nghiệm và làm việc trong một môi trường làm việc chuyên nghiệp năng động như ngân hàng! Nhân đây, em cũng nhờ anh Nguyên gửi đôi điều muốn nói của em tới các bạn đang trên con đường chinh phục ước mơ, sở thích của mình.

“Gửi các bạn đang có ước mơ tìm một công việc mình yêu thích trong đó có ngân hàng. Mình cũng mới ra trường được 5 tháng thôi mà đã trải qua khá nhiều cung bậc cảm xúc, vui có, buồn có, nụ cười và nước mắt cũng đã đồng hành cùng mình trong thời gian này. Phải nói về ngoại ngữ là điểm yếu của mình nên khi quyết định thi ngân hàng mình nản lắm, vì thật ra khi đó Toeic của mình cũng chỉ đủ ra trường thôi. Mình chọn thi ngân hàng không phải đơn thuần vì lương cao đâu mà lí do là môi trường chuyên nghiệp một bầu trời cho mình cho mình – một sinh viên mới ra trường - thỏa sức được nghiên cứu và trải nghiệm. Và cũng may mắn sau qua bao lần đỗ trượt, vui buồn lẫn lộn, mình hiện giờ đang bắt đầu thử việc tại một ngân hàng nơi mình sinh sống. Có thể khi nhận được bảng lương dự kiến của ngân hàng để xác nhận mình đã khóc, đã không thể tin vào mắt mình được vì mình sắp có cơ hội được về quê làm việc, mình đã khóc vì hạnh phúc, vì cuối cùng đã có thể tặng bố mẹ một niềm vui nho nhỏ trước thềm năm mới. Hiện giờ mình đang rất nỗ lực học việc và thích nghi với môi trường làm việc mới. Có thể nói, bố mẹ, gia đình là động lực thôi thúc mình phấn đấu về quê hương, là động lực giúp mình vượt qua những lúc mình thi trượt. Về lịch sử thi cử của mình, mình đã từng thi và trượt rất nhiều ngân hàng…. 5 lần trượt ạ!! Có những khi bị trượt từ vòng phỏng vấn sơ loại, khi lại phỏng vấn cuối cùng để được nhận việc hay không, và có cả trượt vòng test của ngân hàng. Mỗi lần trượt mình cũng buồn lắm, bố mẹ lại gọi hỏi xem hôm nay đi thi như thế nào, lúc đó mình thực sự đã khóc rất nhiều nhưng không dám để bố mẹ biết, vẫn nói dối là mọi chuyện vẫn rất tốt, không đậu thì con lại nộp hồ sơ cho vui… Nên mình khuyên các bạn còn chưa may mắn có được cơ hội làm việc mình yêu thích thì hãy nỗ lực hết mình, hãy cứ cố gắng thật nhiều nhé!”
Tác giả: Vũ Thị Phượng

Em học ở Lào. Bằng tốt nghiệp Lào. Kinh nghiệm 1 năm ở EY. Em đã từng cse với anh rằng e rất sợ hồ sơ của em bị loại vì điểm yếu là bằng cấp. Rồi em vẫn nộp hồ sơ như anh bảo. Nộp thử đi biết đâu được.

Qua 2-3 tháng khi đang đi xe bus thì e đc gọi pv vòng 1. Vui lắm a ạ. vì biết mình có cơ hội và phải làm hết mình. Em cũng chẳng biết nữa. K hy vọng là sẽ đỗ pv vòng 2 đâu. Sau 1 tuần thì đc báo pv v2. Niềm vui vỡ oà. Lúc này e đã quá hài lòng với kqua và nghĩ rằng thật tuyệt vời khi MB cho e cơ hội này. E đi pv v2 với tâm lý được hay k cũng hài lòng vào v2 là vui lắm r. Cứ làm hết mình . Và rồi kqua cũng tới. Mỹ mãn. Yeahhh

A có biết k? 1 đứa như em học k fai tồi tệ. Nhưng vì vài lý do mà fai sang Lào học. Ng VN rất coi thường những đứa như em. Hay nói vs em là: “như e về VN khó bắt kịp nhịp sống lắm. Ôi học ở Lào sau này làm gì. E học ở Lào xin việc ở VN k nổi đâu.....” rất rất nhiều lời nói mang tc coi thường. Em cũng buồn nhiều. Rồi chỉ cố gắng làm việc thật tốt thôi. Cuối cùng e đã chứng minh là em làm đc, e thi đỗ bằng chính sức lực của mình. Học Ở Lào k có nghĩa là dốt hay kém. Học ở Lào k fai là con đường cụt.
Vào đc MB e biết chặng đường phía trc sẽ rất khó khăn. E công nhận là VN rất nhiều ng giỏi. Nhưng k có nghĩa mình thua họ. Mình chỉ cần cố gắng và thực sự nghiêm túc với vị trí thi tuyển thì kqua k bao giờ phụ mình.

e có lời cse với các bạn đang muốn chuyển cviec mới là: các bạn thật bình tĩnh lướt các tbao tuyển dụng xem kỹ phần mô tả của từng cviec xem cviec ở vị trí nào phù hợp với khả năng của mình rồi nộp hồ sơ thôi. Cứ nộp nhiều lên. Nộp đến mức k nhớ là nộp những đâu từ bgio cũng đc. Haha. Có tốn đồng tiền nào đâu. Toàn nộp qua internet mà

1. K nhất thiết là big4 bank. Cứ nộp hồ sơ bất cứ cviec nào bất cứ cty nào bạn thấy phù hợp với bạn, với mức lương mà bạn mong muốn.
2. Chọn cviec mà bạn yêu thích môi trường mà bạn muốn. Vì sao: vì có yêu thì bạn mới dành hết tâm huyết để cbi và thi tốt đc. Còn k thì bạn cứ mãi nhấp nhổm sang chỗ khác thôi.
3. Chọn đúng ngành, đúng vị trí, đúng khả năng. K nên đi theo đám đông. K với cao quá sức mình.
-> Túm lại biết mình biết ta + kiên nhẫn + sáng suốt + làm hết sức mình ->>> sự công bằng luôn xuất hiện.

Tới khi e báo đỗ. Có 1 vài ng vẫn nói: uầy đỗ ở hội sở á. Tự thi à. Con này có bố lo lót à sao mà thi vào trụ sở chính đc. Ở trụ sở toàn tuyển ng giỏi. Cái hồ sơ đó có mà loại luôn chứ thi cử gì.
Em tự hào và ngẩng cao đầu vào kqua do chính sức mình làm đc.

Bố e cũng chỉ là công nhân nghỉ hưu. Mẹ là bộ đội cbi nghỉ. Gia đình bc lên từ bùn ruộng. Lấy đâu ra lo lót

Bản thân e trc đó cũng tự ti lắm. Nghĩ rằng k thi nổi ở VN đâu. E cũng bảo bbe học cùng em thế.

Giờ đỗ r em mới hiểu. Chỉ cần nghiêm túc cố gắng làm việc và thêm 1 chút may mắn là tin vui sẽ đến. Nên các bạn đừng nản gì. 1 đứa như e còn đỗ thì k có lý do gì các bạn k làm đc cả. Cố lên. Có cơ hội hãy làm thật tốt. Thể hiện tốt nhất cho ng pv thấy đc sự cố gắng quyết tâm nghiêm túc nhiện huyết của mình là đã chiếm trọn trái tim của nhà tuyển dụng r.
Cố lên các bạn. Ông trời k phụ công sức của các bạn đâu
Tác giả: NL 

Gửi Anh Nguyên Big4bank và các bạn ở hoàn cảnh giống như em.
Em Chào anh Nguyên Big4bank và các bạn.
Em vừa nhận được kết quả phỏng vấn vào bank lúc chiều nay. Kết quả thì em đậu hai vị trí GDV Hội Sở của Ngân hàng Nam Á và Chuyên viên tư vấn kênh bảo hiểm của Vietin Bank. Em muốn chia sẻ một chút để cho các bạn nào đang ở tình trạng giống như em hãy tiếp tục cố gắng, từng chút một rồi các bạn sẽ thành công. Tại sao em lại nói rằng đang ở tình trạng giống như em?
Em chưa tốt nghiệp. Lý do em chưa tốt nghiệp? Là do em chậm bằng Toeic. Lý do em chậm bằng? Do em ham chơi. Em cực kỳ ham chơi luôn ấy ạ.
Rồi chưa hết, vì cái tội ham chơi nên GPA thấp, bằng không đẹp như người ta. Các bạn thử hình dung rằng 80 bạn trong 1 lớp nhưng các bạn nằm ở top 10 từ dưới lên, top 100 từ dưới lên của cả một khoa mấy trăm người các bạn sẽ biết cảm giác tồi tệ như nào. Nghe giống như em đang kể ngu về mình vậy nhỉ? Cơ mà em vẫn muốn kể, để cho các bạn nào đã và đang như em đừng tuyệt vọng, hãy cứ cố gắng.
Em thật sự rất tự ti, em thật sự nghĩ không thể vượt qua nổi chính mình. Em sẽ không làm nên trò trống gì đâu (Ờ thì chưa làm nên trò gì thật mà =)) ). Em tự ti tới mức ở trường em có 1 thầy giáo mở lớp huấn luyện nghiệp vụ Ngân Hàng miễn phí cho sinh viên cuối khóa, bạn em (khá thân) là thành viên tiêu biểu và nòng cốt của khóa học đó có làm công tác tư tưởng cho em tham gia khóa đó nhưng em vẫn nhất mực không chịu là không chịu. Vì sao em không dám tham gia? Vì em tự ti, rất tự ti về mình luôn ấy ạ. Tự ti rằng mình không giỏi, tự ti rằng minh sẽ không làm được.
Rồi ngày qua ngày tháng qua tháng, em bắt đầu học xong. Em bắt đầu đi thực tập. Em bắt đầu chuẩn bị ra trường.
Rồi em bắt đầu lâm vào tình trạng khủng hoảng thật sự anh Nguyên Big4bank và các bạn ạ. Bạn bè trang lứa đã ra trường, từng đứa một nó gọi điện lên chúc mừng nó. Ôi so baddddddd!!!! Cảm giác thật là tệ luôn ấy ạ. Em đã chuẩn bị tinh thần, chuẩn bị câu trả lời cho câu hỏi “Bao giờ Huyền ra trường?” thật là pớ phạch rồi cơ mà lúc em lên chung vui với nó vẫn rưng rưng nước mắt. Nhiêu đó còn chưa cay xè khóe mắt đâu các bạn ạ. Đỉnh điểm là một anh quản lý ở ký túc xá *hồi trước em ở kí túc xá trong trường luôn, hay tham gia hoạt động nên có quen biết nhiều anh chị quản lý ktx* từ đâu tới tay cầm bó hoa mang tới cười chúc mừng em tốt nghiệp. Trời ơi!!!!! Chuyện gì đang xảy ra với tôiiiiiii thế này L((((. Thề là lúc đấy em chỉ muốn òa khóc thật to lên, hét to lên “Em đã tốt nghiệp đâuuuuuuuuuuuu”. Cơ mà em vẫn tươi cười. Cố gắng nở nụ cười thật tươi xinh động lòng người nhất em có thể, cười đáp “Chời ơi, sao anh biết em ở đây, em trả hết đồ rồi, thay đồ mới luôn rồi, thôi kệ đi đứng vô chụp hình chúc mừng em đi nào”. Thề lúc đó em mà thấy cái nắp cống nào ở gần đấy em sẽ chui xuống luôn, bất chấp đang cầm hoa, bận đồ xinh đẹp mặt make up rạng ngời các kiểu.
Rồi tiếp nhá, nhục quá nhục sau phi vụ đó. Rồi về nhà, bật máy tính lên lướt fb. Ô sao bank tuyển đông xía, cơ mà bằng như mình nộp làm sao được?
Lần thứ 1 lướt thấy trên fb. Đang mùa tuyển dụng mà. Chời ơi ngân hàng nào cũng tuyển từ lớn đến bé. Thôi bỏ, nào ra trường rồi mình apply. Lưu để đó.
Lần thứ 2 lại lướt fb thấy các bank cũng đang tuyển. Ô nhiều vậy này. Thôi kệ mình chưa ra trường mà.
Lần tiếp và tiếp không biết thứ bao nhiêu vẫn lần lữa không dám apply. Tự ti mà. Rồi bỗng 1 ngày đẹp trời anh hai gọi và nói “Tháng sau anh cắt trợ cấp của cưng nhé” OMG!! Nghĩ rằng kiểu gì cũng tới ngày đó thôi cơ mà không ngờ ngày đó nó sớm thế. Ok fine!! Em ổn, cũng từng sáng đi làm chiều đi học mà. Sợ gì, cứ nai lưng ra đi làm sẽ có ăn thôi.
Rồi tiếp nhé em ra trọ. Ô thế đi làm gì? Ngày xưa mình đi học thì sáng mình đi phục vụ quán cà phê, chiều mình đi học, tối mình đi bán cơm vẫn ok này. Thứ 7 chủ nhật đi phụ nhà hàng thứ 2 vẫn đi học bình thường này. Vẫn ok mà đâu có sao
Đầu tiên là muốn đi làm kiếm tiền trả tiền nhà trước đã, không ông chủ đuổi ra khỏi nhà lại méo mặt. Tiếp đến nghĩ đi bán quần áo, thì em thích bán buôn lắm. Đặc biệt là quần áo mỹ phẩm các thứ em càng thích. Thế là nuôi ý định đi bán quần áo. Cơ mà đi bán quần áo thì nó chỉ tuyển từ 3th trở lên thôi, thời vụ nó đâu nhận. Ớ thế rồi không lẽ ba mẹ cho mình ăn học hơn 18 năm chỉ để cho mình đi bán quần áo à? Trong khi bạn bè mình chúng nó đã có bằng đâu, vẫn đi làm ầm ầm. Vẫn cày lương gần chục đều đều có đứa nào bán quần áo đâu.
Thế là tự ti tập 2, cơ mà tự ti lần này là cùn đời luôn này. Kệ, bất chấp luôn giờ apply đi chỗ nào nhận thì làm. Rồi không được thì tính sau. Làm sao nuôi cái thân này đã.
Đầu tiên em nộp ACB, VIB, PVCom Bank, TP Bank, Nam Á Bank, Vietin Bank (Kênh Bảo Hiểm), Đông Á Bank (Kênh Bảo Hiểm), Nhân viên bán hàng cho thế giới di động, Nhân viên bán hàng cho Viễn Thông A, Nhân viên bán hàng cho FPT. (Em vẫn chưa dám nộp Viet Com Bank vì bằng em không đẹp và không đủ TOEIC *vẫn tự ti, cho em tự ti hết th8, th8 em thi lại av*)
Apply liên tục một lần như thế. Thật sự em phải nói là lúc đó em đang ở giai đoạn không dám mở mắt thức dậy vào ngày hôm sau luôn ấy. Em sợ thức dậy, em sợ đi ngủ. Em sợ ra đường, em sợ mọi thứ. Mọi việc em làm là em chờ và chờ. Em cũng không muốn ra ngoài đi làm luôn vì thời điểm đó em chưa có xe máy. *Nghĩ lại thấy mình sống giai đoạn đó phí quá phí luôn, mọi người đừng như em ạ*
Em cứ thấp thỏm, cứ lo âu. Cứ suy nghĩ Chời ơi bây giờ thất nghiệp không đi làm thì làm sao mà sống hả hả? Rồi ba mẹ hỏi làm sao mà trả lời hả?
Chưa hết. Đau khổ chồng thêm đau khổ. Anh người yêu, đang yêu đương thắm thiết quay qua muốn đá văng em ra khỏi cuộc đời anh ấy. Nhưng thật ra tất cả là do em mãi không tìm được việc, em hay cáu nên anh ấy cứ chịu oan ức nên chịu không nổi nên mới thế. Em biết lỗi là do em cả nên em đã xin lỗi níu kéo rất nhiều. Nhưng vô dụng, em yêu cứ yêu và anh đi cứ đi thôi. Cuối cùng em anh ý vẫn tạm ở lại *Tới đoạn sau là đi thật*.
Ô thế là em thất học, thất nghiệp, thất tình. Lắm lúc ấy em chỉ nghĩ tới là thôi về quê làm cà phê đi cho xong *em dân núi, ở quê làm cà*, hay thôi về lấy đại anh nào đó cho xong. Cơ mà em nhận thức được rằng nếu em cứ tiếp tục như này bi kịch sẽ càng thêm bi kịch. Chẳng còn cách nào là gỡ từ từ, rối chỗ nào, hãy đi gỡ chỗ ấy.
Ờ nhận thức thế đấy, nhưng em vẫn tuyệt vọng lắm mọi người ạ. Em biết giai đoạn này khó khăn lắm nhưng sao em lại khó khăn đến vậy? Nhưng sao em khó vượt qua đến vậy? Em cứ tự hỏi tự hỏi tới chán luôn.
Rồi ngày đẹp trời cũng đến. Em nhận đc mail của PVcom bank mời em đi phỏng vấn vị trí GDV Hội Sở. Khỏi nói, em vui cỡ nào. Cứ như người sắp chết vớ được cọc ấy mọi người ạ. Rồi thì đi phỏng vấn. Vô phỏng vấn gặp hơn chục bạn cũng phỏng vấn. Cơ mà bạn nào cũng có bằng rồi, tiếng anh đủ cả, rồi cũng xinh xắn dễ thương. Ôi nhìn lại mình thì. Thôi lại tự ti tiếp.
Lúc vô phỏng vấn, có 3 anh phỏng vấn nhìn cực đẹp trai, chỉn chu chuyên nghiệp. Ô hẳn 3 anh luôn. Hơi run nhể. Thế rồi em được gọi pv thứ 2 vì tới sớm mà. Em đọc sách anh Nguyên Big4bank chia sẻ rồi nên như nào em cũng áp dụng vào luôn. Ôi run cực luôn. Bước vào phòng tới gặp hội đồng mà cảm giác dài cả cây số. Tiếng giày cao gót nện xuống sàn nhà thôi thấy cũng thật là rõ ràng và ghê ghớm luôn ấy. Rồi cũng ngồi vào ghế, chào hỏi giới thiệu đàng hoàng các thứ, rồi các anh ý hỏi, em trả lời. Cuối cùng chốt lại “Em có muốn ứng tuyển vị trí Chuyên viên quan hệ KH không? Nếu muốn thì anh nhận em nhưng vị trí GDV thì bao giờ em có bằng đại học thì anh sẽ xem xét”. OMG, rõ ràng em ứng tuyển GDV mà tự nhiên cho em vị trí đấy? Em không lưỡng lự đáp “Em thấy bản thân không phù hợp với vị trí ấy, mặc dù em học chuyên ngành Tài Chính Ngân hàng, em vẫn muốn ứng tuyển vị trí GDV hơn”. Thế là anh ý bảo” Ừ được rồi, vậy em về đi, bao giờ có bằng thì quay lại đây anh nhận em em nhé, đây là name card của anh, bao giờ em có bằng em liên hệ lại anh nhé”.
Rồi, nghe là biết rồi, anh đừng có mà an ủi tâm hồn non nớt mong manh dễ vỡ của em.
Vẫn cúi đầu cám ơn và cầm lấy card anh ấy đưa. Rồi đứng dậy kéo ghế, cúi đầu cảm ơn và ngẩng cao đầu đi về.
Ôi cảm giá ấy vẫn như in luôn. Thất vọng cực độ, chạy về tấp vào hồ con rùa search đường *em quên chưa kể em mù đường, mới biết search gg map thôi :v :v*. Ô lại nhìn các cặp tình nhân tay trong tay này, trời ơi muốn khóc quá. Sao cuộc đời cay nghiệt với tôi như thế? Tôi nên làm thế nào đây? Sao ngay cả lúc mệt mỏi nhất anh cũng không ở bên em chứ? Em than trách trời 1 thì em trách mình 10. Cứ thế, em tiếp tục về nhà và chinh chiến. Em đành mải mê chinh chiến và tạm quên yêu đương đi vậy.
Tiếp tục đợi 1 ngày, 2 ngày. Ô thôi đi làm, em đi bán quần áo đây ạ. Khỏi xin việc gì luôn, phải sống trước đã. Vừa xách xe ra cửa, Ngân Hàng Đông Á gọi. Lại đi pv, Ờ thì pass đấy. Nhưng xin lỗi em, em chưa có bằng nên bao giờ có bằng em quay lại gặp anh nhé!! Ok. Fine!!!
Lại về nhà, làn này không khóc lóc đau lòng nữa. Lại nhận đươc mail của TP bank, Nam Á bank. Ối chết pv cùng ngày à. Thế là lại bật điện thoại ra định giở giọng thảo mai đổi ngày phỏng vấn. Xong coi lại, Ơ 1 bank sáng, 1 bank Chiều này. Ôi đời tươi đẹp hé môi cười với em rồi này.
Lại đi phỏng vấn buổi sáng Nam Á bank. Ôi test trc nhé. 10 câu IQ, 25 câu nghiệp vụ, 5 câu tiếng Anh, 15 câu kiến thức chung. Ôi cái gì vậy này, học đã dốt nên có nhớ gì đâu. Nghĩ thầm chắc toi rồi, rớt rồi đấy. Kiến thức chung gì đâu toàn tỉ giá đô la, ơ rô, GBP, các thứ em có nhớ đâu. Rồi cái gì mà định giá giấy tờ có giá. Chời ơi công thức dài 8 tỉ kí lô mét sao mà nhớ. Thôi cứ làm thôi không mất mát gì mà. Cứ thế em cứ tự tin làm tâm niệm rằng em đâu có gì để mất. Cuối cùng sau 45 phút mải mê chinh chiến không yêu đương thì em đạt 95%/100%. OMG!! Không thể tin được, Chắc chắn em hoa mắt rồi. Test trên máy mà, click chuột là ra điểm thôi. Hồi đầu em còn k dám tin cơ. Nghĩ mình hoa mắt rồi, cuối cùng anh Sếp ảnh bảo”Bạn nào là Ngô Thị Huyền?”
Ô tên em này. Em đáp “Dạ em.” Anh ý tiếp “Làm tốt lắm em”.
OMG em mới được khen. Chời ơi em được khen. Cái mà kể từ khi vô đh em không được nghe nữa. Hồi em chưa vô đh thì thành tích khá ổn nên cũng tạm. Kể từ lúc vô Đh em bắt đầu sa đọa nên thành tích của em là trang giấy trắng tinh.
Rồi vô pv. Em là ng điểm cao nhất nên em pv sau cùng luôn. Chời ơi, thà cho pv trc đi, cho em ngồi đợi và đợi. Cuối cùng em được vô pv. Hội đồng pv thì 2 anh, 1 chị. Ôi nhìn mặt khá là nghiêm khắc. Em hơi run. Cơ mà cứ tâm thế em không mất gì mà, cùng lắm rớt như mấy bank kia.
Rồi vào các anh chị ý hỏi em hẳn 30p, cuối cùng chốt lại “Em về đi, có gì phòng nhân sự liên hệ với em nha, còn vấn đề bằng của em thì nếu em được nhận em sẽ đc phụ cấp 500k học việc, còn thử việc là 85% lương bao giờ hết thời gian thử việc thì em được nhận 100% lương ”. Em thề lúc ấy cả tỉ con quạ đen bay qua đầu em luôn. Cơ mà vẫn gật đầu cười “Dạ, em biết rồi ạ”. Rồi xong em đi về. Lại mải mê chinh chiến và quên yêu đương đi.
Rồi buổi chiều phỏng vấn TP Bank. Vị trí GDV luôn. Đi vô pv có 1 chị ngồi trực tiếp, 1 chị hỏi qua màn hình. Cái này em đi thực tập em thấy rồi nên em không bị giật mình. Mà pv nhóm. Hai bạn sẽ pv cùng lúc. Hai bạn cơ mà hai chị ý cứ xoắn xít vào hỏi em cũng hẳn gần 30p. Bạn kia 2 chị ý hỏi 2 câu rồi xong. Hai chị ý cực kỳ căng thẳng luôn. Em vào ngồi nhìn chị ý hỏi mà em trả lời mà chị ý như muốn nuốt em luôn vậy. Cơ mà vẫn không run nữa mọi người ạ. Tại đâu có gì để mất đâu.
Rồi xong đi về. Lần này em nghĩ không khả quan lắm, chị ý dặn đợi kết quả trong vòng 7 ngày. Cơ mà em đợi 3 ngày rồi, không thấy gì, mấy bank kia ngày hôm sau đã gửi kq rồi. Nghĩa là bank này em rớt rồi.
Rồi nhận được kq của Nam Á em pass. Nhưng chỉ học việc với mức phụ cấp 500k/th. Em reply mail ngay với nội dung thương lượng, với mong muốn cho em có cơ hội thử việc em cam kết sẽ nộp bằng vào tháng 11 *cái này bạn em bày em, chứ em không biết chiêu đó*. Cuối cùng em gửi mail đi và ngồi đợi. Hôm sau vẫn không có mail rep lại. Em lại TUYỆT VỌNG.
Rồi hôm sau nhận được mai của Vietin Bank Kênh bảo hiểm. Ôi nữa à, ừ thì đi thôi. Đậu thì làm không thì chấp nhận. Thật sự em đã quá nản rồi, không biết kết quả như nào nữa cứ đi thôi. Tối hôm đấy anh người yêu đẹp zai, cao to thơm tho 6 múi của em chính thức đá em văng đi mọi người ạ. Lần trước anh ấy dọa em. Lần này anh ấy làm thật. Là thật 100%. Em hoang mang, em thất vọng, em tuyệt vọng. Mà lí do thì cũng do em không tốt *em chỉ muốn kể với mn để mn hình dung em bế tắc bấn loạn thế nào chứ em không khoe mình bị đá đâu ạ*
Rồi thì đi phỏng vấn, ôi em tới sớm hẳn 1 tiếng. Chả phải em siêng đâu, do em mới bị đá em không ngủ được, sáng dậy sớm mặt mày chả tươi sáng không buồn make up chỉn chu luôn. Nhưng nghĩ lại không được, phải tôn trọng người nhìn chứ. Thế là em lại chỉn chu như bình thường đi pv.
Vô phỏng vấn thì nhẹ nhằng lắm. Khoảng 50 bạn ứng tuyển, rồi hội đồng pv là 8 anh chị. Chủ yếu là chuyên viên bên nhân sự. Còn em, ma xui quỷ khiến gì gặp ngay anh Sếp của cả Khu vực Miền Nam phỏng vấn. Ôi, cái gì thế đời em chưa đủ đen à. Đã không có bằng rồi còn gặp hẳn anh sếp bự, rồi sao rồi lại rớt à. Thôi kệ.
Rồi ngồi đợi pv, các chị đi trước cũng có ở đó.Ờm, tranh thủ hỏi đi nào. Hỏi 1 chị nhìn chuyên nghiệp nhất bảo “Em chưa có bằng, là em chưa tn ý chị không biết có được không chị nhỉ?” “À chị k chắc, nhưng chắc là làm việc không lương nha em”.
Chời ơi. Muốn xách đít đi về cho rồi, Thôi thì cứ vô pv đã. Đi vô anh sếp đang nghe đt KH. Ok có thời gian quan sát, chuẩn bị tinh thần luôn.
Rồi nghe đt xong bắt đầu hỏi và hỏi sau cùng chốt lại “em chưa có bằng, nghĩa là em còn đi học, vậy làm sao em đi làm?”
“Dạ thưa anh, em học xong rồi đang đợi tn thôi ạ, chính thức thì tháng 11 em có bằng ạ”
“Ừ, em tự tin. Nhưng mà lần sau phải chỉn chu hơn nữa nha em, phải mang vest, trang điểm nhẹ chút, khuôn mặt của em khá trẻ so với tuổi nên em làm sao đó cả thiện đi nha em, đi gặp KH mình phải chuyên nghiệp em ạ”
“Dạ anh”.
“Thế rồi em nhắm nếu em đi làm tháng đầu em sẽ kí được mấy hợp đồng?”
Câu hỏi khó vậy. Không dám trả lời đại. Nhìn mặt anh sếp và nhắc lại câu hỏi “Ký mấy hợp đồng ý ạ? Đương nhiên em muốn mình đạt target rồi, càng cao thì càng tốt, cơ mà em nghĩ tối thiểu em sẽ đạt được chỉ tiêu” *Chỉ tiêu của em là 100tr/hđ ít nhất là 4hđ mọi người ạ*
“Được rồi, có gì phòng nhân sự liên lạc với em, chưa ra trường, mặt còn trẻ vậy mà tự tin thế là tốt, phát huy thêm nha em”.
Bắt tay em hẳn 2 lần rồi em đi về.
Và hôm nay em nhận được mail em được nhận Vị trí GDV của Nam Á với mức lương thử việc 2th, và bổ sung bằng đh vào th11 sẽ được nhận chính thức. Vị trí Chuyên viên tư vấn, kênh Bảo hiểm của Vietin Bank.
Mọi người ạ. Em chia sẻ hơi dài chút nhưng quả thực nỗi tuyệt vọng của em nó quá kéo dài, đi tới đâu cũng không được nhận, tới đâu cũng bị từ chối. Người yêu thì bỏ, anh hai thì cắt trợ cấp, *cơ mà giờ em mới biết anh hai hù em thôi =))) *tiền nhà thì đang đợi. Lúc đó em lúc nào cũng nơm nớp mình thất bại. Bây giờ thì em ổn hơn rồi, cuối tháng này thi lại Av cho đủ target em mong muốn, vừa đi làm vừa đi học. Tháng 11 nhận bằng chính thức và bổ sung hồ sơ sau.
Qua những gì em trải qua, có thể không nhiều nhưng em vẫn muốn nhắn nhủ tới các bạn đang khủng hoảng như em “ Các bạn ạ, cố gắng lên từng chút một từng chút một, rồi chúng ta sẽ làm được điều mà chúng ta nghĩ mình không thể, em chưa bao giờ nghĩ em sẽ pass như thế, em chỉ nghĩ em ra em làm sale hay đại loại gì đó. Cố gắng bước tiếp cho dù bạn không giỏi, không xinh, không chuyên nghiệp. Nhà không mặt phố bố chả làm to, nhưng cứ đi đi rồi bạn sẽ đến nơi bạn cần muốn. Thật sự em đã quá nhiều lần TUYỆT VỌNG nhưng em không từ bỏ hi vọng *Nhờ anh người yêu cũ và các cô bạn thân xinh đẹp, giỏi giang cùng tên J)* Chỉ cần mình tin mình làm được mình sẽ làm được. Em sẽ không tự ti nữa mọi người ạ. Qua lần này em tin rằng chỉ cần có cố gắng, có nỗ lực không ngừng nghỉ các bạn sẽ đến đích bạn muốn đến, cho dù khó khăn chồng chất khó khăn nhưng rồi các bạn đều sẽ vượt qua thôi, cho dù là đến chậm nhưng các bạn vẫn sẽ đến được.
Hãy làm điều mình thích, thích điều mình làm”.
Em cám ơn anh Nguyên Big4bank, nhờ những điều anh chia sẻ em đọc được em mới được như bây giờ. Em cám ơn anh rất nhiều. Em biết đây mới là sự khởi đầu của em thôi, còn lắm thứ đang chờ em vượt qua cơ, nhưng em nhất định cố gắng, nhất định làm được. Em cũng mong rằng anh tiếp tục chia sẻ cống hiến cho các bạn mới ra trường như em để mỗi ngày vẫn luôn có những điều xinh đẹp như thế luôn xảy ra.
Kỳ tích chính là kết quả của sự nỗ lực và cố gắng phải không anh?
Tác giả: Huyền

Nếu ai 30 tuổi mà muốn chuyển sang làm banker và còn đang do dự, thì hi vọng mình có thể chia sẻ được với bạn.
3 năm làm tín dụng giúp lương mình từ 10 triệu lên 36 triệu/ tháng
Mình học tài chính ngân hàng. Tuy nhiên, khi ra trường, mình đi làm sale tín chấp cho ANZ. ngày đó họ trả lương 2.5 tr. Mình nản rồi nghỉ. Lúc đó mình ước có công việc văn phòng lương 5 -7 tr tàng tàng là hạnh phúc. Và sau đó mình trải qua các công việc như sales quốc tế, chứng từ xuất nhập khẩu, trợ lý giám đốc. Cuối cùng thì duyên phận đẩy đưa mình chuyển qua làm bank khi 29 tuổi. Lúc mình quyết định sang làm bank, một người bạn của mình là 1 banker của Shinhan, lương tầm hơn 20 tr, cô ấy làm Shinhan hơn 8 9 năm từ thủa mới ra trường, nói với mình rằng * mày qua bank sẽ ko làm được đâu. Vì mày lớn tuổi rồi, đã 29 30 tuổi, kinh nghiệm tín dụng không có nữa. Nên mày sẽ ko làm được đâu* .
Cô ấy nói mình thế, mình chỉ uống một ngụm cafe rồi không nói gì. Và thế là mình quyết định đi làm bank.
 Bank đầu tiên mình làm là 1 bank TMCP, lương gross 10 tr, mình thực nhận tầm 8.5 triệu/ tháng, không thưởng, không phụ cấp, chức danh là nhân viên kinh doanh. Mình làm khoản vay cho cả cá nhân và doanh nghiệp. Mình vào đây làm chung với các bạn fresh mới ra trường, 1997 -1998. Mình bị Trưởng bộ phận miệt thị, không hướng dẫn gì cả và ngày nào cũng chửi mình trước mặt tất cả mọi người. Mình bị công việc đè, chủ yếu vì chưa bao giờ làm hồ sơ tín dụng trước đó bao giờ. TBP nói với cả bank là mình ng.u , chậm chạp, không biết cái quái gì hết, rất ng.u và ng.u nên ai cũng xem thường mình. Kể cả các bạn fresh cũng xem thường mình. Mình rất ngại nên không giao tiếp với ai. Mình đi làm mà sụt 7kg trong vài tháng vì áp lực tinh thần, ngày nào cũng trốn vào toilet khóc rồi lau nước mắt đi ra. Cuối cùng mình chọn cách nghỉ việc sau 11 tháng. Ngày mình đi, mình thấy được giải thoát.
Bank thứ 2 môi trường ổn hơn hết. Sếp và đồng nghiệp cởi mở. Đồng nghiệp cũng cỡ tuổi mình hoặc lớn hơn, nên mình thấy dễ chia sẻ hơn. Bank này thì hồ sơ tín dụng mọi thứ đều dùng tiếng anh. Mình làm chuyên về KHDN. Ở đây mình được làm với các DN FDI. Sau 2 năm mình học và thành thạo được các nghiệp vụ. Nhưng mình thấy bank này các cơ hội phát triển nghề nghiệp hay tương lai đường dài không có, và mức lương 15 tr gross cũng không khiến mình hài lòng. Mình quyết định nhảy bank.
Bank thứ 3 là ngân hàng 100% vốn nước ngoài, mình phải trải qua vòng test 3 tiếng đồng hồ làm bài thi trên giấy. Sau đó 2 vòng phỏng vấn bằng tiếng anh với Trưởng phòng & Ban Giám Đốc. Ở bank này, khách hàng mục tiêu của họ là những doanh nghiệp lớn, và phải mang về những khoản vay hàng triệu đô. Nhờ vào quãng thời gian làm cho các công ty trước khi vào bank, và cũng do nét duyên trong xây dựng mối quan hệ của mỗi người, mình đã có đủ nguồn khách tiềm năng để show ra cho BGĐ thấy tên từng công ty mà mình quen khi họ hỏi mình lúc phỏng vấn. Cuối cùng mình được nhận vào làm với mức lương gross 36 triệu/ tháng (không bao gồm thưởng). Công việc hiện tại của mình vẫn ổn, mình yêu quý sếp, sếp yêu quý mình và mình không có ý định chuyển nơi làm việc.
Đôi khi nghĩ lại, mình cũng thấy mình đi khá nhanh trong vòng 3 năm, từ lương 10 tr lên 36 tr. Và mình còn phải cố gắng nhiều hơn sau này để đoạn đường mình đi được xa hơn nữa.
Gần Tết rồi, chúc các bạn banker thật nhiều tiền thưởng, vui vẻ bên gia đình và một năm mới 2023 trọn vẹn KPI.

Chào anh!
       Đầu tiên, anh cho em xin lỗi vì em viết hơi muộn. Công việc của em khá là bận, không có thời gian trống. Hôm nay, cuối tuần em xin viết một đoạn nói về những gì em đã và đang, sắp trải qua trong cuộc sống. Vì anh đăng lên page nên e xin phép được tự xưng “ Mình ” ạ.
       Đầu tiên anh cho em giới thiệu chút chút về bản thân mình ạ!
Mình là một cô gái sinh ra trong một gia đình rất bình thường như bao người khác, bố mẹ mình cũng chỉ làm nông thôi, nhà có ba chị em gái, mình là cả. Nhà mình khá nghèo nên bố mẹ mình đi làm kinh tế khá sớm từ khi mình năm lớp 4 cơ và mình phải xa bố mẹ ở chung với ông bà.
Năm mình bắt đầu lên lớp 10 thì ông mình mất, mà bà mình lại bị bệnh không chăm được 2 đứa nên bố mẹ mình đón em thứ 2 vào nam (khi đó mình còn chưa có em út) còn mình vì đã thi đỗ vào lớp chọn ở trường THPT ở quê nên một mình sống ở ngoài Bắc. Từ đó trở đi, mình ở một mình, bố mẹ gửi tiền về cho chú và mình đã phải tự lo cho bản thân mình từ việc ăn, học, ngủ, nghỉ. Ba năm cấp 3 của mình cứ thế mà trôi và đến khi mình học gần xong lớp 12 thì mẹ mình cũng cố đẻ lấy một em trai, nhưng không ngờ lại là một cô bé gái, mẹ mình bị nói nhiều lắm…
Cho đến một ngày khi mình vừa thi đại học xong thì được mẹ thông báo tin “ Bố mình bị ung thư cuống mật và phải đối mặt với một ca mổ ” Lúc đó dường như mình chết lặng, mình buồn, mình khóc, rồi thi đại học xong các bạn được nghỉ được xả thì mình phải vào nam, vào trong bệnh viên Y Dược TP HCM để nuôi bố mổ.
Gánh nặng nuôi chồng ốm, nuôi ba đứa con gái đè lên đôi vai mẹ mình, một mình mẹ lo tất cả. Nhà mình cũng điêu đứng theo, bố mình mổ mất khá nhiều tiền, thậm chí nhà mình còn phải cắm sổ đỏ vay ngân hàng, vay chỗ nọ chỗ kia để trả viện phí cho bố...Mình chăm bố đến khi mình nhận được tin đỗ hai trường đại học một trường đại học Y và một trường kinh tế. Mình quyết định học khoa tài chính – ngân hàng trường kinh tế, trường đó chỉ là một trường bình thường không nổi lắm…Mình chăm bố đến ngày nhập học thì mình về làm thủ tục, tìm nhà trọ và bắt đầu cuộc sống sinh viên giữa đất HN.
Khi vào đại học năm nhất mình cũng được như bao bạn đến trường mỗi tháng bố mẹ mình cho 1,5 triệu để chi tiêu và sinh hoạt trên này nhưng bản thân mình hiểu được sự vất vả của mẹ mình, cũng như hoàn cảnh gia đình mình nên mình đã đi tìm việc làm, công việc đầu tiên của mình là đi gia sư, vì hồi đó mình học khá giỏi Hóa và Toán, nên mình mong muốn được đi gia sư một trong hai môn đó.
Nhưng đời thật không như mơ các bạn ạ, với một đứa sinh viên năm nhất chưa va vấp với xã hội, chưa hiểu gì về cái đất HN để tìm được một công việc gia sư đâu phải là dễ. Lúc đó mình chỉ biết lên trên mạng và mình đã tìm đến một chỗ môi giới gia sư ở 868 Hoàng Quốc Việt, chỗ ngã tư HQV ý, để có công việc gia sư đó mình phải bỏ ra 1 triệu bằng 50% lương 1 tháng đầu tiên.
Mình đã nhịn ăn, vay mượn bạn bè để đặt cọc với mong muốn sẽ tìm được một chỗ gia sư tốt nhưng thật không may mắn mình đã bị lừa. Cái chỗ môi giới ấy ảo, đến nộp tiền rồi mấy hôm sau không thấy gọi, mình đợi tận hơn tháng đến thì mới biết họ chuyển địa điểm, gọi không nghe máy. Mất số tiền 1 triệu đó mà không tìm được việc. Lúc đó, thực sự mình không tin vào cuộc sống, mình gục ngã, mình khép mình lại mất đâu khoảng nửa tháng. Tuy nhiên mình vực lại tinh thần cố gắng quyết tâm không bỏ cuộc và mình vẫn có khát khao kiếm tiền.
Mình tiếp tục đi tìm việc khác, khi bọn mình bước vào đầu kỳ 2 năm nhất và mình đã mạnh dạng kinh doanh giáo trình, tài liệu đến với các bạn sinh viên trong lớp, mình kinh doanh bằng cách “mua giáo trình, tài liệu ở các quán photo đưa đến tận lớp bán lại cho các bạn sinh viên ”, số tiền lãi thu được cũng khá là ít mình nhớ không nhầm là hơn 500k. Sau việc đó, mình nhận ra mình rất thích, đam mê kinh doanh, cho đến đầu năm 2 thì mình vẫn bán tài liệu và giáo trình nhưng không bán cho các bạn trong lớp nữa mà mình bán cho các em sinh viên năm nhất.
Mình đã lên hẳn một kế hoạch từ khi trường công bố điểm chuẩn cho khóa sau. Trường mình thì có những page dành cho tân sinh viên để các em có thể thắc mắc, tư vấn cũng như trao đổi những việc trong trường. Mình cũng tham gia cái page đó, mình cố gắng tiếp cận nhiều với các em, bằng cách trả lời thắc mắc, cũng như tâm sự trò chuyện với các em, kết bạn trên facebook….Và cứ thế mình đã bán được hơn 1,000 bộ sách cho sinh viên năm nhất, hồi đó mình kiếm được hơn 7 triệu. Lúc này, mình đã quyết định nói với gia đình là không cần cho mình tiền nữa mình sẽ tự lo cho cuộc sống trên này, bớt đi gánh nặng cho mẹ.
Rồi thời gian cứ thế trôi mình đã làm bao nhiêu công việc hết bán tài liệu, mình đi kinh doanh bàn gấp, kinh doanh thẻ điện thoại. Mình là người khá thích nấu ăn mình còn tự làm sữa đậu nành, sữa ngô bán cho các bạn sinh viên thời gian đó mình cũng tự chu cấp tiền học hành, tiền ăn uống sinh hoạt cho mình. Tuy làm nhiều công việc như thế nhưng mình hiểu là việc quan trọng nhất vẫn là học, chưa bao giờ mình bỏ bê việc học tập nên kết quả học tập của mình rất là tốt, mình cũng rất may mắn so với các bạn là được nhiều Thầy, Cô trong trường để ý và cũng khá quý mến mình.
Ngoài việc, học tập ở trường ra mình cũng cố gắng tham gia các buổi hội thảo của các diễn giả như Phạm Thành Long, Trần Đăng Khoa…tất nhiên vì là sinh viên nên mình chỉ đi được những buổi free, nhưng thực sự những buổi đi nghe như thế nó giúp mình thay đổi tư duy rất là nhiều, ngoài ra từ những buổi đi như vậy mình đã biết cách đặt mục tiêu, lên kế hoạch cho mỗi ngày mỗi tuần của mình...
Rồi cho đến một ngày, lúc đó mình sắp thi học kỳ 2 năm 2, mình gặp một anh trên mình 2 khóa đang làm về lĩnh vực bằng lái xe máy và cũng rất may mắn mình xin được anh đó cho mình làm, anh đó đào tạo mình rất nhiều thứ trong đó có kỹ năng chốt sale, kỹ năng tư vấn và bán hàng về lĩnh vực làm bằng.
Đến thời điểm này mình chợt nhận ra mình cần, mình muốn một chiếc laptop như bạn bè, để học tập và tìm tài liệu, rồi mình cũng lên kế hoạch, mục tiêu, chiến lược làm việc từng ngày trong hè năm hai. Sau thời gian hè khoảng hai tháng mình đã mua được cho mình riêng chiếc laptop asu core 5 13 triệu, với các bạn cùng lứa thích thì bố mẹ mua cho, còn mình thì mình tự mua, mình mua mình mới biết cái giá để mua được một thứ gì như thế nào...
Khi làm bằng xe máy mình nhận được rất nhiều thứ không đơn giản chỉ là tiền, mà có cả các mối quan hệ. Các bạn biết không để có một hồ sơ thi bằng của khách hàng, bọn mình đầu tiên phải tự tìm khách, tự tư vấn cho khách, tự chốt sale để làm sao khách hàng tin tưởng đưa tiền bọn mình làm. Ban đầu mình gặp rất nhiều khó khăn vì mỗi quan hệ của mình lúc đó chỉ có bạn bè và Thầy Cô trên trường, nên mình chỉ tập trung được vào các bạn trong lớp, ai có nhu cầu thì mình làm nhưng cũng có thể nói là may mắn mình được rất nhiều bạn trong lớp, khoa, trường tin tưởng nhờ làm hồ sơ cho để thi bằng. Dần dần thấy mình làm uy tín, làm được việc nên các bạn cũng giới thiệu nhau làm chỗ mình, mình làm khoảng được 1 tháng thì bắt đầu có khách lạ, cứ thế thời gian trôi mối quan hệ xã hội của mình được mở rộng rất là nhiều, mình cũng có những kỹ năng những va vấp với đủ những hạng người, tầng lớp trong xã hội…
Và cứ thế thời gian trôi đến khi mình bắt đầu vào năm cuối mình hiểu rằng khi ra trường mình làm ngân hàng, chính vì thế mình tập trung vào tìm kiếm tài liệu, sách về bank mình đọc và rất may mắn khi tìm được trang Big4bank của anh Nguyên. Từ đó mình đăng ký được anh Nguyên tặng một số cuốn vào mail và mình cũng dành dụm tiền để mua sách. Đọc được 4 cuốn: cuốn thứ nhất là “ Cẩm nang thi tuyển vào ngân hàng ”, cuốn thứ 2 là “Cẩm nang phỏng vấn ngân hàng ”, cuốn thứ 3 là “Kiến thức nền tảng ngân hàng ” , “ Ngân hàng từ A đến Z ”, sách của anh Nguyên viết rất hay, rất chi tiết dạy từ cách ăn mặc, đến phong thái, đến kiến thức về bank rất dễ hiểu, rất sát với những gì đi phỏng vấn, cũng như các nghiệp vụ trong bank. Nhờ đọc 4 cuốn đó và kiến thức ở trường mà mình đã vượt qua hơn rất nhiều bạn, thậm trí có những bạn học ĐH Ngoại Thương để được làm cộng tác viên thẻ của ngân hàng Vietcombank.
Hiện tại mình đang là sinh viên năm cuối, mình đang đảm nhiệm đội trưởng của một trung tâm thi bằng lái xe tại HN và làm việc tại ngân hàng Vietcombank nhưng mình chưa bao giờ hài lòng với những gì mình đang có. Mỗi ngày khi mở mắt ra mình đều note cho mình những việc hôm nay phải làm, những việc ưu tiên, những mục tiêu, kế hoạch và trước khi đi ngủ mình đều xem lại các việc đó mình làm đã tốt hay chưa, có gì cần sửa, có gì cần phải xem lại….
Mình đang cố gắng từng ngày, từng giờ, dù là sinh viên nhưng mình hầu như không có thời gian rảnh mình sắp xếp mọi việc sáng đi làm ở bank, chiều đi học ở trường, tối đi học tiếng anh và kỹ năng, đi hội thảo, đọc nhiều sách. Mình mong muốn sau khi ra trường mình sẽ có một công việc tốt, hợp với mình, một mức lương cao để mình lo được cho bản thân và gia đình. Dù là con gái nhưng mình không bao giờ cho phép mình an phận thủ thường. Vì sao các bạn nam làm được mà mình lại không? Vì sao bạn làm được mà mình lại không? Chính vì vậy, mình luôn luôn phấn đấu, luôn luôn cố gắng. Mình đã nghĩ là mình có thể không xinh đẹp bằng người khác, không giỏi giang bằng người khác, nhà không giàu có bằng người khác, không có địa vị trong xã hội nhưng mình có hai từ “Cố gắng ” mình cố gắng trong tất cả mọi việc từ học tập, công việc và gia đình.
Và điều mình muốn nói ở đây là “ Không có gì là không thể, chẳng qua chúng ta có dám nghĩ, dám làm và dám đánh đổi để thực hiện nó không ”. Trong từ điển sống của mình không có từ “ Không thể ” các bạn ạ, khi mình đã muốn một cái gì đó mình phải bằng mọi giá có được nó… Không có thành công nào đến dễ dàng với chúng ta cả, mà cái gì càng đến nhanh thì càng đi nhanh mà thôi, vì vậy bạn hãy cứ bắt tay vào làm đi, làm nhiều vào sai ta sửa, ngã ta đứng dậy, khi đó bạn mấy hiểu được cái cảm giác thành công thực sự…
      Qua đây cho mình xin cảm ơn anh Nguyên người luôn gửi cho mình những mail rất hay, tạo động lực cho mình làm việc khi mệt mỏi, khi chản nản và đặc biệt cảm ơn anh vì đã viết ra những cuốn sách rất hay, vô cũng ý nghĩa cho những bạn muốn làm việc tại bank, cho em và các bạn tự tin hơn khi đi phỏng vấn cũng như thi vào Bank. Chúc anh có sức khỏe, hạnh phúc và những cuốn sách hay hơn nữa.
Tác giả: HT3