Điều người ta tiếc nuối không đơn giản là làm việc quá nhiều, mà là làm quá nhiều việc những thứ không quan trọng đối với mình. Để rồi khi nhìn lại, ta ước rằng mình đủ dũng khí để sống cuộc đời của chính mình, chứ không phải cuộc đời theo ý muốn của người khác. Còn bạn thì sao, bạn có đủ dũng khí không?
Hãy bắt đầu làm từ những việc nhỏ nhất và mỗi ngày tiến lên từng chút. Đừng đợi đến khi đủ nguồn lực hay cảm thấy mình tự tin có hết tất cả rồi mới làm. Bởi vì chữ “ĐỦ” đó sẽ không bao giờ xuất hiện và chính nó sẽ ngăn bước bạn tiến về phía trước, làm những điều bạn muốn làm.
Hãy làm đi, “LÀM ĐỂ CÓ CÁI SAI MÀ SỬA”.
Bên cạnh chữ “ĐỦ” thì chữ “CÓ THỜI GIAN” sẽ là rào cản thứ hai của bạn. Bạn đã bao nhiêu lần đợi “CÓ THỜI GIAN” để làm những việc bạn muốn làm. Rất nhiều lần phải không? Hoặc là khi có thời gian rồi, bạn có thật sự làm điều bạn muốn hay lại chần chừ thực hiện nó. Khi bước vào cuộc đua với tiền bạc thì bạn sẽ không bao giờ có thời gian để làm việc bạn muốn đâu. Khi bạn muốn làm thì ngay tức khắc sẽ có những việc xen ngang vào, chặn ngay hành động của bạn lại. Và bạn lại tiếp tục vòng quay làm việc khác để cái mình muốn làm khi “CÓ THỜI GIAN”.
Khi bạn nghĩ bạn làm được bạn sẽ TÌM CÁCH. Khi bạn nghĩ bạn không làm được bạn sẽ tìm LÝ DO.
Cũng tương tự như vậy đối với những việc bạn muốn làm, thật sự đợi “CÓ THỜI GIAN” chỉ là lý do bạn dùng để biện hộ cho việc quản lý thời gian không tốt của mình. Nhìn lại xem, bạn bận rộn, rất bận nhưng hiệu quả công việc bạn có không, hay bạn chỉ đang dùng những việc khác làm bình phong để thấy rằng mình cũng đang làm việc hiệu quả.
Bạn có thể quản lý thời gian không tốt nhưng khi bạn tìm đủ lý do để thực hiện điều bạn muốn thì bạn lếch dần thôi bạn cũng sẽ đến đích của mình. Miễn sao đừng dậm chân tại chỗ là ổn. Kết quả bạn đạt được là tổng các bước tiến nhỏ từng bước một. Tập trung vào mình thôi để biết rằng bạn đang di chuyển về phía trước. Mặc bạn bè hay người xung quanh bạn nó chạy với tốc độ hỏa tiễn. KỆ MẸ NÓ. Dù bạn nhích nửa bước thôi cũng đã là di chuyển về phía trước, mỗi bước chân đó sẽ là một trải nghiệm của bản thân bạn mà người khác không bao giờ có được. Hãy trân trọng nó, trân trọng từng thành quả hàng ngày dù là nhỏ nhặt nhất. Chỉ biết rằng, mỗi ngày mình tiến được 1 chút so với hôm qua là tuyệt vời. Tập trung quá trình đừng nhìn kết quả trong thời gian đầu. Thời gian đầu cần nhấc cái tấm thân lười biếng của bạn đã, khi đã khởi động máy rồi thì sau đó mới tập trung dần vào kết quả và hiệu chỉnh nó.
Hai từ mình dành cho bạn là “KỶ LUẬT” và “KIÊN ĐỊNH”
Không có ai giúp bạn bằng chính bản thân mình, đừng đợi một phép màu nào đó xuất hiện để thay đổi cuộc đời mình. NEVER. Hãy “KỶ LUẬT” mình từ những việc nhỏ nhặt nhất vì chỉ có bạn mới biết mình có đang làm việc hiệu quả hay đang phí phạm thời gian của mình. Kỷ luật nói rất dễ nhưng thực hiện sẽ cực kỳ khó nên “KIÊN ĐỊNH” để làm, để tiến tới, nó sẽ bổ sung cho quyết tâm kỷ luật của bạn trong mỗi công việc bạn làm hàng ngày. Và cái quan trọng bạn cần quan tâm đó là “Hãy làm đều chứ đừng làm nhiều”. Kỷ luật từng chút một và kiên định từ ngày này qua ngày khác. Kết quả tốt đẹp sẽ đến với bạn sớm hay muộn thôi.
TRẢI NGHIỆM BẢN THÂN LẦN 1:
Khi mình bắt đầu viết cuốn sách “ Ngân hàng từ A đến Z - cuốn sách kim chỉ nam trong thi tuyển ngân hàng: https://www.phamdinhnguyen.org/bo-ebook-ngan-hang-trong-tam-tay ” thì thật sự là mình éo biết phải viết cái gì. Trong tâm mình chỉ hướng đến một lý do duy nhất đó là “Làm sao có thể cho các bạn một góc nhìn khác tích cực hơn, chuẩn bị một cách đầy đủ và trọn vẹn nhất trong kỳ thi ngân hàng”.
Ban đầu không biết làm gì, ngay cả mục lục của sách ra làm sao mình cũng không định hướng được. Để viết thì phải cần có cảm xúc để truyền tải hết nội dung mình muốn nhưng cái khó là cảm xúc không phải lúc nào cũng đến. Do đó mình chỉ làm một việc là ”VIẾT”. Mỗi ngày dành 30 phút đến 1 tiếng ngồi rặng chữ, mà chữ để tuôn ra nó như bón vậy. Có khi cả tiếng đồng hồ chỉ được 1 đoạn ngắn, có khi không được chữ nào. Nhiều lúc chán bỏ mẹ, muốn thôi khỏi viết. Quá mất TG nhưng lại tưởng tượng ra cảnh khi mình hoàn thành cuốn sách, nó sẽ hữu ích như thế nào.
Thế là lại “KIÊN ĐỊNH” ngồi viết, một đoạn cũng là viết mà 1 dòng cũng là viết, miễn sao mỗi ngày ngồi vào bàn từ 30 phút đến 1 tiếng là ổn. Bắt đầu viết mới thấy, 4 trang đầu có thể ý tưởng rất nhiều nhưng viết xong khoảng 4 trang là kịch kim. Chữ mẹ, chữ con nó chạy hết.
Lần nữa lại không biết viết gì. Lại tiếp tục định cư mỗi ngày trên bàn làm việc, việc duy nhất mỗi ngày là chỉ có “VIẾT”. Nhớ lại từng khoảng thời gian mình trải qua, từng việc mình đã gặp phải, lấy chính những cái mình cảm để truyền tải. Cuối cùng 6 tháng sau cũng hoàn thành. Và điều đặc biệt đó là mình viết xong hết rồi mới bắt đầu có mục lục và chia từng chương. Thật sự giờ xem lại thấy mình chia từng phần và chương nó cũng logic quá ấy chứ. (^0^).
Do đó hãy bắt đầu đi, chỉ cần bước được nửa bước thì tự khắc ta sẽ tìm cách bước các bước còn lại.
TRẢI NGHIỆM BẢN THÂN LẦN 2:
Sau 1 khoảng thời gian khá dài chần chừ thì mình cũng bắt đầu bắt tay vào làm khóa học “Ngân Hàng Trong Tầm Tay - 7 ngày làm chủ kiến thức thi ngân hàng: https://www.phamdinhnguyen.org/”.
Trước khi để bắt đầu thì nó không bao giờ là dễ dàng cả. Khi làm khóa học thật sự là mình cũng không biết bắt đầu như thế nào và mình sẽ dạy những gì. Việc mình làm mỗi sáng chỉ là la lớn mục tiêu của mình muốn: “TÔI SẼ TẠO RA ĐƯỢC MỘT KHÓA HỌC VỀ NGÂN HÀNG”. Khóa học đó ra sao, như thế nào thì thôi thua, không biết bắt đầu ở đâu để làm. Chỉ là muốn làm thôi, biết rằng mình phải làm một khóa như vậy nhưng hỏi làm sao thì chịu chết. Và mình la liên tục như vậy trong 3 NĂM bạn ah, mỗi sáng la như một thằng điên vậy ấy. Nhưng nhờ vậy ý nghĩ đó nó cứ thôi thúc mình phải làm tuy rằng thời gian để mình bắt đầu bước đầu tiên là khá dài.
Lần đầu để mỗi sáng la làng như vậy nó ngại lắm, người khác nhìn vào tưởng mình là đa câp hay bị điên luôn. Vì vậy mình chỉ dám la trong WC thui. Nhưng sau đó nghĩ lại, chỉ 1 việc nhỏ như thế cũng sợ mất mặt, cũng phải lo ngại ánh nhìn hay suy nghĩ của người khác thì còn làm được việc gì. Thế là chuyển hẳn ra bên ngoài phòng và bắt đầu la. Mỗi khi la, phải la thật lớn và tin rằng nó đang ở trước mắt mình vậy, mình đã hoàn thành xong khóa học, tưởng tượng rằng nó thu hút nhiều người ra sao, thành công như thế nào. Cứ thế mà lập lại hàng ngày thôi. Rồi khi đến thời điểm thích hợp mình cũng chịu lếch cái thân của mình để đi bước đầu tiên.
Lếch được bước đầu tiên đã khó, bắt tay vào làm nó còn khó hơn rất nhiều lần. Một khối lượng kiến thức quá khổng lồ, không biết tóm lại những cái nào chính và mình phải dạy cái gì. Vì thật sự mình không muốn dạy những cái làm lãng phí thời gian của bạn, học xong cũng không thể nào thi được.
Do đó, mỗi khi ngồi vào bàn làm khóa học là y như rằng chỉ có nản và bắt đầu tìm cái khác lắp vào để cho thấy rằng mình làm rất nhiều việc. Nhưng cái quan trọng là khóa học thì nguyên một ngày không làm được gì, ngày này qua ngày khác cứ thế. Khóa học là cái trọng tâm nhưng cứ trốn tránh nó miết, mỗi ngày có làm cũng chỉ đi được 1 tí xíu
Sợ nhưng vẫn làm, không biết bắt đầu từ đâu thì cũng ngồi vào bàn làm việc. Đi từng ngày từng chút một, thà đi không nhiều nhưng đã đi thì mình sẽ đến đích. Xong phần kiến thức thì đến phần lên slide Power point, nó lại kéo dài y như lúc làm phần kiến thức. Cứ chần chừ để các việc khác xen vào. Nhưng cuối cùng, bò, lê lếch cũng xong được khóa học.
Vì vậy, rút ra trong giai đoạn này đó là hãy làm việc mình sợ nhất vì khi đó mình sẽ làm được tuy không nhiều nhưng ít ra sẽ hiệu quả hơn là để nó làm sau cùng. Bản thân mình có thể chậm, có thể dở rất nhiều nhưng ít ra mình sẽ đi đến đích. Hãy bắt đầu bằng cái mình sợ để kéo nó đi được 1 đoạn, chỉ cần đi được 1 đoạn sẽ có động lực đi tiếp.
HÃY LÀM ĐỀU CHỨ ĐỪNG LÀM NHIỀU
HÃY CỨ LÀM ĐỂ CÓ CÁI SAI MÀ SỬA.
HÃY CỨ LÊ LẾCH TRÊN CON ĐƯỜNG BẠN ĐANG ĐI MIỄN SAO BIÊT RẰNG BẠN VẪN ĐANG TIẾN VỀ PHÍA TRƯỚC TỪNG CHÚT MỘT
VÀ HÃY LUÔN KIÊN ĐỊNH, KỸ LUẬT CHO BẢN THÂN MÌNH
KẾT QUẢ BẠN MUỐN CHẮC CHẮN BẠN SẼ CHẠM TAY TỚI.
Phạm Đình Nguyên ™
======
Cộng Đồng đồng hành và chia sẻ:
https://www.facebook.com/groups/big4banklamchukienthucthinganhang